东晋唐王解读:
rén , yú shì yuè jù yuè duō , míng shēng , yě yuè chuán yuè guǎng , shù shí nián hòu , zǐ zhú lín zhōng chéng wéi chōng wèi xīng xiū zhēn shèng dì , zhòng shēng mó bài de suǒ zuǒ
yíng yǎng yè dī luò , yī shùn jiān , yǒu dàn dàn de qīng xiāng piāo dàng ér chū
qī shā mó zhǔ mù guāng yī níng , tóng kǒng zhī zhōng chū xiàn liǎo wú shù de mó wén lián yī
shuāng fāng dōu shì bù rèn shí de qíng kuàng , dōu shì bù rèn shí de zhuàng tài xià
fā xiàn , tā de jī yīn gòu zào , gēn rén lèi de wán quán bù yí yàng
” jì tāo yáng yě bù liú zài zhè lǐ le , shì yì qī nǚ lí kāi
zài tā de rèn zhī zhī zhōng , pǔ tiān zhī xià , gēn běn méi yǒu jǐ gè rén , kě yǐ dǎng dé zhù wú yá dào zhǎng quán lì yī zhǎng
wén yán , lín sān yé suī rán xīn zhōng hú yí , miàn shàng què xiào le qǐ lái :“ tīng méi guī shuō , yè dōng xiōng dì shēn shǒu fēi cháng liǎo de , hái shì cóng jūn zhōng tuì wǔ de gāo shǒu
“ è …… xuān yuán gū niáng , nǐ hái shì jiào wǒ yún zi ba , wǒ men zhī jiān bù yòng zhè me kè tào ba ?” yáng yì yún xiào xiào shuō dào
rú guǒ nǐ zuò zài tái shàng , yí gè wèn tí dōu huí dá bù shàng lái , nà bú shì chāi dōng hǎi dà xué de tái ma !